TÌNH ANH


Cưới nhau vừa được một ngày,
Anh đi, đi mãi không hay tin về.
Đảm đang Chị khép phòng khuê,
Se se môi thắm, tái tê đêm dài,
Nghe tin chiến sự sớm mai.
Dạ như lửa cháy đỏ hai phương trời.
Hòa bình lòng Chị tơi bời,
Gạt dòng nước mắt tìm nơi Anh nằm.
Một ngày nên nghĩa trăm năm,
Lòng Chị như ánh trăng rằm chờ Anh.
Bức thư Anh vội viết nhanh,
Trước giờ xung trận nay thành lời Di
Cùng Anh thư đã ra đi,
Vào trong lòng đất xanh rì cỏ non.
Quê hương chờ đợi mỏi mòn,
Thư về với Chị còn hoen máu đào.
Đớn đau lòng Chị nghẹn ngào,
Lời thương ly biệt xót bao nghĩa tình.
Mâm cơm chỉ có một mình,
Bên nào cũng lệch, nhớ hình người xa.
Nơi Anh nằm đất nở hoa,
Bức thư thấm máu, mãi là TÌNH ANH.
              (Viết theo chuyện của Chị Đặng Thị Xơ
                Vợ liệt sỹ Lê  Văn Huỳnh thời chống Mỹ)
                        Hà Nội :   7 / 2014

                              Cẩm Tú
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét