MỘT CHÚT BUỒN BUỒN thơ Luân Hoán


Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ MỘT CHÚT BUỒN BUỒN của nhà thơ Luân Hoán để dành tặng các anh CHS Đông Giang đã từng là học sinh cấp 3 tại trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng :

 Nhà thơ Luân Hoán


MỘT CHÚT BUỒN BUỒN 


cũng đã viết đôi bài về trường cũ
vài tấm hình đen trắng nám thời gian
đã biết trước trường xưa sẽ đập bỏ
ngày tan hoang chính thức vẫn bàng hoàng

sáng hôm nay Montréal nắng đẹp
la semain de relâche (1) khởi đầu
không chở cháu cũng dong xe ra phố
chạy trốn buồn như vết cắt chưa sâu

trong cái lạnh chỉ trừ hơn năm độ
đầu tháng ba đã lấp ló hương xuân
ngó trước mặt, hai hông, kính chiếu hậu
thấy phố người, không ngớt nhớ bâng khuâng

không cố ý vẫn qua nhiều trường học
giá trị nhỏ to không ở bề ngoài
sự hưng thịnh của một nền giáo dục
không phó nhiều cho kiến trúc ghé vai

sẽ ấu trỉ nếu khư khư bảo thủ
những xa xưa đã chậm tiến lỗi thời
nhưng sẽ có những gì sau đổi dạng
hay chỉ góp tay đất nước chuyển dời

dân tộc Việt rồi ra thành Trung Quốc
(quốc, cộng gì cũng là lũ Tàu xưa)
đã nhen nhúm khởi đầu nền giáo dục
những cố tình trong sách giáo khoa

xe chạy mãi cùng nỗi buồn ngớ ngẩn
mỗi đỏ đèn, mở cửa đạp xuống xe
những mảnh nhớ, sao trong đầu vẫn nặng
chuyện chi đâu từ ngàn dặm xa đè

thầy bạn cũ tháng ngày qua hun hút
trường lớp xưa giờ thật sự cáo chung
ai còn ở quê nhà xin qua đó
ném hộ tôi một tiếng thở tiễn chân

Luân Hoán
(1)
tuần lễ nghỉ xuân của học sinh từ 02-3 đến 06-3 mỗi năm


'sau khi đọc tin cùa TĐ  MỘT CHÚT BUỒN BUỒN  Luân Hoán @ gởi các bạn tôi, ngày tháng cũ  cũng đã viết đôi bài về trường cũ vài tấm hình đen trắng nám thời gian đã biết trước trường xưa sẽ đập bỏ ngày tan hoang chính thức vẫn bàng hoàng  sáng hôm nay Montréal nắng đẹp la semain de relâche (1) khởi đầu không chở cháu cũng dong xe ra phố chạy trốn buồn như vết cắt chưa sâu  trong cái lạnh chỉ trừ hơn năm độ đầu tháng ba đã lấp ló hương xuân ngó trước mặt, hai hông, kính chiếu hậu thấy phố người, không ngớt nhớ bâng khuâng  không cố ý vẫn qua nhiều trường học giá trị nhỏ to không ở bề ngoài sự hưng thịnh của một nền giáo dục không phó nhiều cho kiến trúc ghé vai  sẽ ấu trỉ nếu khư khư bảo thủ những xa xưa đã chậm tiến lỗi thời nhưng sẽ có những gì sau đổi dạng hay chỉ góp tay đất nước chuyển dời  dân tộc Việt rồi ra thành Trung Quốc (quốc, cộng gì cũng là lũ Tàu xưa) đã nhen nhúm khởi đầu nền giáo dục những cố tình trong sách giáo khoa  xe chạy mãi cùng nỗi buồn ngớ ngẩn mỗi đỏ đèn, mở cửa đạp xuống xe những mảnh nhớ, sao trong đầu vẫn nặng chuyện chi đâu từ ngàn dặm xa đè  thầy bạn cũ tháng ngày qua hun hút trường lớp xưa giờ thật sự cáo chung ai còn ở quê nhà xin qua đó ném hộ tôi một tiếng thở tiễn chân  Luân Hoán  tuần lễ nghỉ xuân của học sinh từ 02-3 đến 06-3 mỗi năm'
 
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét