BÓNG MẸ TRÊN ĐỒI SƯƠNG


(Mùa vu lan 2013)

Mẹ đã đi rồi cánh hạc bay
Ngoài kia mưa nắng con chẳng hay … (1)

Tháng Bảy theo mây bóng hạc về
Trên đồi sương lạnh sáng sớm nay
Lắng nghe từng nhịp trong thinh vắng
Tiếng vỗ bâng khuâng cánh hạc bay

Bao năm rồi nhỉ Mẹ chia tay
Hoa Trắng nhẹ cài áo mới may
Ôi con nước đi đâu trở lại
Già nua tuổi Mẹ đá vàng phai

Nguôi ngoai nào bớt con mất Mẹ
Muôn trùng trống lạnh bóng quê Cha
Thương nhớ nâng niu dòng sông chảy
Mẹ vẫn trong con những tháng ngày

Mẹ ơi đời Mẹ cuộc trần ai
Hắt hiu lẻ bóng bên đèn soi
Lung linh ánh lửa mong manh ấy
Mẹ đã đưa đường lối con đi

Mẹ hỡi con thấy trong đôi tay
Những ngón khô cằn của Mẹ đây
Ruộng phước con gieo tâm ý Mẹ
Nghiệp duyên con trả tiếp đời này

Nối gót con đi chân của Mẹ
Từng bước bây giờ và ở đây
Hoa trái mắt lành tâm như vậy
Khẩu thân gìn giữ bốn oai nghi

Tháng Bảy Vu Lan bóng Mẹ về
Trên đồi sương lạnh sớm heo may
Lắng nghe từng nhịp trong thinh vắng
Ngàn năm tiếng vỗ một bàn tay (2)!

Elk Grove, Mùa Vu Lan 2013
Uyên Nguyên (Cô Nguyễn Thị Yến)
Ghi chú:
(1) “Mẹ Buông Tay”, Thơ U.N.
(2) Một công án Thiền


Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét