Chiều



Thóp thoi chiều chút nắng tàn
Thốt nhiên ngoảnh lại miếng bàng hoàng rơi
Hoàng hôn sậm tím đất trời
Vui nào đã trọn buồn vơi vợi buồn

Từ con suối nhỏ xa nguồn
Hằn trên gỗ đá vết muôn năm sầu
Đi về đâu biết về đâu ?
Con sông giòng suối một màu buồn rươi

Vườn hoang còn sót màu tươi
Mím môi hòa điệu tiếng cười thế nhân
Biệt xưa tinh thể trắng ngần
Vẫy tay từ tạ phù vân qua đồi …

Nguyễn Tấn Lực K6



Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét