Dịch thơ Nguyễn Du 32




Bài 31(007NTTN)
偶題公館壁[II]
Ngẫu đề công quán bích[II]
東望江頭望故交
Đông vọng giang đầu vọng cố giao
浮雲無定水滔滔
Phù vân vô định thủy thao thao
風吹古塚浮榮盡
Phong xuy cổ trủng phù vinh (1) tận
日落平沙戰骨高
Nhật lạc bình sa chiến cốt (2) cao
山月江風如有得
Sơn nguyệt giang phong như hữu đắc
岩棲谷飲不辭勞
Nham thê cốc ẩm bất từ lao
平生已絕雲霄夢
Bình sanh dĩ tuyệt vân tiêu mộng (3)
怕見傍人問羽毛
Phạ kiến bàng nhân vấn vũ mao

Dịch nghĩa: Tình cờ đề vách công quán[bài 2]

Đầu sông trông xuống đông là đất cũ
Đám mây lang thang, nước cuồn cuộn
Gió thổi nơi mồ xưa, bao nhiêu vinh hoa hư ảo tan hết
Bóng chiều trên bãi cát, xương chiến sĩ vun cao
Trăng núi gió sông như có lòng chờ đợi
Ở hang uống hố cũng không nề gian lao
Bình sinh đã dứt hẳn mộng lên mây xanh
Sợ thấy có người ở bên hỏi đến lông cánh

Dịch thơ: Tình cờ đề vách công quán



Đầu sông nhìn lại đất quen xưa

Cuồn cuộn nước xuôi mây vẩn vơ

Gió thổi mồ xưa hư ảo hết

Chiều buông bãi cát đống xương trơ

Trăng sông gió núi như chờ đợi

Ở lỗ ăn hang  dám hững hờ

Giấc mộng mây xanh giờ đã dứt

Người bên sợ họ hỏi chân tơ.

                       Đỗ Đình Tuân          
                         (dịch thơ)
Chú thích:
(1) Phù vinh: Vinh hoa phù phiếm. Tức là công danh phú quý trên đời như áng mây bay.
(2) Chiến cốt: Tàn tích của chiến tranh vẫn chưa lấp hết.
(3) Vân tiêu mộng : Mộng làm quan lớn.
22/5/2014
Đỗ Đình Tuân
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét