Bài chép lại từ google cache
Chuyện họ Trương bị bắt chả biết là thật hay giả, nhưng trước tiên là cái tàng kinh các của tớ bị mất mát thì có thật. :'(
Chuyện họ Trương bị bắt chả biết là thật hay giả, nhưng trước tiên là cái tàng kinh các của tớ bị mất mát thì có thật. :'(
Bài đọc liên quan:
+ Sai lầm chính trị hay kinh tế?
+ Sai lầm chính trị hay kinh tế?
Tôi còn nhớ, trước 1991 nhà nước Việt Nam cũng cấm buôn ngoại tệ và vàng, vì theo chế độ bao cấp đúng nghĩa với con đường của ông Lenin vạch ra cho tất cả các nước đi theo con đường chủ nghĩa xã hội. Lúc đó, giá đô la và giá vàng bị thị trường chợ đen thao túng, không kềm được.
Lúc đó, tôi còn nhớ hầu hết các giao dịch của các tổng công ty lớn của nhà nước bằng ngoại tệ chuyển khoản đều phải qua trung gian chợ đen được giá hơn thông qua ngân hàng. Và nhà nước đã thất thu không biết bao nhiêu là thuế thu nhập qua cái thị trường chợ đen này. Cái thời mà kinh tế đất nước thê thảm nhất, vì nó còn thê thảm hơn bây giờ cả hàng chục lần hơn do lạm phát phi mã đến 453.5% vào năm 1986.
Đến năm 1992 trở đi, trào lưu cỡi trói kinh tế do cố thủ tướng Võ Văn Kiệt chủ xướng, thị trường chợ đen và vàng được cho phép tư nhân hoạt động, đóng thuế công khai, cái quy luật cung cầu của thị trường vàng như chiếc bình thông nhau trong vật lý học, thị trường vàng bình ổn cả giá và nguồn cung với nhu cầu. Mọi chuyện rất ổn định giá trên thị trường vàng trong nước.
Khi bất động sản đóng băng do cung quá mức cầu, vì hậu quả của việc đầu tư công không đúng, dẫn đến các tập đoàn nhà nước kinh doanh trái ngành, mà chủ yếu là đầu tư vào bất động sản để kiếm lãi, trong khi ngành chính của họ thì thua lỗ nặng. Một chuổi sụp đổ có tính domino trong kinh tế bắt đầu đe dọa đến sụp đổ nền kinh tế quốc gia thì nghị quyết 11/2011 của chính phủ ban hành các biện pháp cứu nền kinh tế quá mạnh tay. Trong đó có quyết định của ông Thống đốc ngân hàng thông báo cuộc họp để thực hiện nghị quyết 11-2011 của chính phủ ban ra trong ngày 22/4/2011, thì phải cấm buôn bán vàng miếng.
Từ mỗi lượng vàng trong nước chỉ chênh lệch với giá vàng thế giới khoảng từ bốn đến năm trăm ngàn đồng, vì các cửa hàng vàng lo sợ thua lỗ, do giá vàng thế giới biến động có ngày lên đến vài trăm đô la Mỹ. Sau khi có lệnh xóa bỏ thị trường buôn bán vàng miếng, chuyển độc quyền cho thương hiệu SJC, đã làm lên quá nhiều bất cập.
Bất cập đầu tiên là sự chênh lệch giá vàng 9999 giữa các thương hiệu với nhau. Cũng là vàng 9999, nhưng vàng SJC lại đắc hơn vàng khác lên đến cả triệu đồng mỗi lượng.
Bất cập tiếp theo là, cũng là vàng SJC, nhưng lại có vàng SJC thật và SJC giả, chỉ qua con mắt "nhà nghề" của nhân viên kiểm định bao bì đóng gói vàng SJC.
Bất cập thứ ba là, từ việc chênh lệch bốn, năm trăm ngàn mỗi lượng vàng SJC so với giá thế giới khi chưa bị độc quyền thương hiệu vàng, thì nó lại lập kỷ lục đến 6,8 triệu đồng cao hơn giá thế giới vào ngày 18/4/2013 vừa qua, sau khi xóa sổ thị trường vàng miếng để nhà nước độc quyền. Trong khi ngân hàng nhà nước đang bán vàng đấu thầu để với cái gọi là "bình ổn thị trường vàng để bình ổn giá".
Như thế cuối cùng là, thực hiện nghị quyết 11/2011 lại là bài thuốc đắng không chỉ cho việc đóng băng bất động sản để hàng loạt doanh nghiệp phá sản, thị trường tài chính tiền tệ tắc mạch, nền kinh tế ngã bệnh, mà còn là bài thuốc đắng cho thị trường vàng trong nước quay về thời kỳ bao cấp.
Nhưng nếu ai chịu khó quay về quá khứ một chút nữa, sẽ thấy hậu quả tắc dòng cung cầu vàng là nguyên nhân của quyết định cấm dân được phép giữ ngoại tệ do ông cựu thống đốc ngân hàng nhà nước, hiện đang là chủ nhiệm ủy ban kinh tế nhà nước - xuất thân từ một bí thư tỉnh ủy, một nhà chính trị đi làm kinh tế bằng ý chí - để tránh đô la hóa thị trường trong nước. Nó đã tạo ra dòng cung cầu ngoại tệ bị tắc như ông đượng kim thống đốc đã trình bày trong chương trình Dân hỏi Bộ trưởng trả lời. Từ đó, buộc lòng phải dùng tiếp ý chí cấm vàng, đấu thầu vàng để gọi là "bình ổn thị trường mà chưa thể bình ổn giá". Nếu thế thì đấu thầu vàng để làm gì mà giá vàng trong nước lại chênh lệch cao hơn?
Chủ nhiệm UB Kinh tế, Nguyễn Văn Giàu phát biểu: "Cần giải quyết dứt điểm tình trạng đô la hóa" trong buổi thảo luận quản lý ngoại hối tại Ủy ban thường vụ Quốc hội ngày 13/12/2012 - Ảnh báo Dân Trí.
Trong khi đó, nền kinh tế Cambodia, họ cứ để mặc cho đô la hóa thị trường, nhưng đồng tiền, vàng của họ không lạm phát, không bất cập là vì đâu? Để trả lời câu hỏi này thì không khó, vì đó là kinh tế thị trường tự do như cố thủ tướng Võ Văn Kiệt đã từng cỡi trói cho thị trường vàng bạc và tiền tệ nước nhà từ thập niên 1990 của thế kỷ trước. Còn kinh tế thị trường hiện nay là kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, quay về lại thời kỳ bao cấp còn ăn viện trợ của Liên Xô.
Nhưng tại sao phải quay về kinh tế bao cấp thời kỳ mà kinh tế sụp đổ làm Liên Xô sụp đổ chính trị? Vì nền chính trị của nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay là nhà nước của dân, do dân, và vì dân, nhưng không có tam quyền phân lập và dưới sự độc quyền cai trị của đảng cộng sản, mà không có đối lập để uốn nắn, sửa chửa trước khi một quyết sách sai ra đời. Đảng cầm quyền cứ lấy dân tộc, đất nước ra làm chuột lang để thí nghiệm những ý chí độc quyền "phát kiến" của mình. Sai thì sửa, sửa lại sai thì sửa tiếp, đã có các "chuyên gia kinh tế" làm nhiệm vụ thầy dùi đẻ ra nghị quyết, nghị định như dây chuyền Taylor thời kinh tế công nghiệp bùng nổ.
Trách nhiệm thuộc về ai trong việc giá vàng bất cập? Trách nhiệm thuộc về ai trong việc nền kinh tế suy sụp? Trách nhiệm thuộc về ai khi đạo đức xã hội suy đồi, văn hóa lộn cổ chổng mông? v.v... Có phải trách nhiệm thuộc về các nhà lý luận và hoạch định chính sách nhà nước cho các lãnh đạo không? Không, trách nhiệm ấy thuộc về các chính khách sao y ý tưởng nền kinh tế mang màu sắc Trung Hoa, mang về sửa tên gọi thành nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và nền chính trị không có tam quyền phân lập, mà độc quyền lãnh đạo sai quy luật xã hội, buộc các nhà lý luận và chuyên gia phải nắn dòng kinh tế thành những cơn bão táp kinh tế đổ xuống đầu 90 triệu dân Việt.
Cần phải quy trách nhiệm cụ thể, ai là người quyết định để nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa vào Việt Nam, nền chính trị sai quy luật mãi sai lầm làm đất nước ta tụt hậu với bè bạn năm châu. Cần phải từ bỏ nó vẫn còn chưa muộn, nếu không muốn có một cuộc lầm than, có cả đổ máu xương với dân tộc Việt có thể xảy ra bất kỳ lúc nào trong tương lai gần.
Asia Clinic, 14h23' ngày thứ Hai, 06/5/2013
không biết có không?
Anh Bá theo nhà báo tự do Trương Duy nhất trên facebook. Ai chống lưng anh Bá chắc cũng knock out kỳ này?
Trả lời
Biếm họa của MAKHMUDJON ESHONKULOV
Trả lời
"(TBKTSG Online) - Nghĩa vụ trả nợ của của Việt Nam sẽ ngày càng nặng nề trong các năm tới đây, theo chương trình quản lý nợ trung hạn 2013-2015 do Thủ tướng phê duyệt mới đây.
Theo chương trình này, những khoản nợ mà Chính phủ có nghĩa vụ sẽ tăng từ 126,8 ngàn tỉ đồng năm nay lên 152,6 ngàn tỉ đồng năm 2014 và 173,1 ngàn tỉ đồng năm 2015.
Những con số này tương ứng khoảng 19-20% thu ngân sách nhà nước mỗi năm trong vòng 3 năm tới.
Theo đề án này, dư nợ công (bao gồm nợ Chính phủ, nợ được Chính phủ bảo lãnh và nợ của chính quyền địa phương) dự kiến sẽ lên đến 1.929,1 ngàn tỉ đồng năm 2013, tăng lên 2.316,8 ngàn tỉ đồng năm 2014 và 2.781,5 ngàn tỉ đồng năm 2015....
...Theo kế hoạch 5 năm được Quốc hội thông qua, trái phiếu chính phủ được đặt kế hoạch phát hành khoảng 45 ngàn tỉ đồng mỗi năm.
Tuy nhiên, con số phát hành thực tế gấp nhiều lần...
...Trong bản thuyết trình tại Diễn đàn kinh tế mùa xuân do Uỷ ban Kinh tế của Quốc hội tổ chức gần đây tại Nha Trang, chuyên gia này nhận định: “Để bù đắp bội chi Việt Nam buộc phải vay trong nước và vay nước ngoài”....
Là người Việt không ai không yêu nước Việt. Chỉ khác nhau là quan điểm yêu như thế nào cho ích nước lợi dân hoặc yêu như thế nào để ích mình lợi nhà mình thôi. Hơn nửa thế kỷ nay cái hội Bê bối này chủ là yêu nước vì ích mình và lợi cho nhà mình.
Thế thì việc có những thành viên đã được khai sáng họ vào cái hội ấy là tốt chứ có gì là quan trọng mà quan niệm quá nhỏ nhặt thế nhỉ? Chắc có lẽ vì thế mà nước Vệ mãi ù lỳ, chậm tiến và lẹt đạt như rùa, mà ngày càng khốn khổ, khốn nạn cho dân đen chăng?
240 tỷ đồng tương đương khoảng 11,5 triệu đô la cho lương bèo cho những cái loa rè đầu đất là quá phí. Tiền chi ra mỗi tháng có thể xây một cái bệnh viện cỡ 30 giường cho người bệnh đang rất cần ở các tuyến huyện và có thể xây khoảng 10 trường học khang trang cho các cháu miền xa. Ôi trí tệ của những kẻ phát xít mới.