Rồi Có Một Ngày



Rồi một ngày ta âm thầm cảm nhận
Để thấy đời bao góc khuất chông chênh
Bóng hình nào in nỗi nhớ mông mênh
 
Ta sầu muộn bởi em là huyền thoại.

Người khách lạ bên giòng sông chảy mãi
Vẫn mơ về một dạ khúc liêu trai
Thời gian trôi mềm nỗi nhớ thương hoài
Trời thì rộng biết đâu là điểm hẹn.


Rừng thay lá đời có gì trọn vẹn
Ta và em đành hai ngã rẽ chia
Còn gì đâu tình cũ đã xa lìa
Em cứ đi về phương trời đã định.


Xin hãy xem hợp tan là số mệnh
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua nhanh
Bầu trời kia muôn thuở vẫn trong xanh
Chỉ mình ta lặng thầm trong nuối tiếc.


Rồi em sẽ thương nhiều chiều tiễn biệt
Sân ga buồn còn lại một mình ta
Sẽ về đâu vài cụm khói la đà
Hoàng hôn muộn ta còn chăng dĩ vãng.


Nguyễn Quyền K6


Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét