Hỡi mi, chiếc giàn khoan chết tiệt
Lỡ một lần ta đã cảm ơn mi,
Cứ tưởng với mi, Việt Nam ta thức tỉnh,
Cứ tưởng với mi, cả dân tộc chung lòng,
Có ai ngờ mi là kẻ THANH ĐÔNG
Để lũ cướp KÍCH TÂY ngoài Đông Hải
Mi giả mù sương, làm kế MAN THIÊN
Lũ giặc Hán có cơ mà QUÁ HẢI
***
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Trường Sa,
Để Gạc-Ma khéo lại thành cổ tích,
Còn ai nhớ những loạt đạn quân thù,
Chôn bên dưới là vòng tròn bất tử
Chôn bên dưới những linh hồn lạnh lẽo,
Sẽ theo đòi nợ máu lũ bắc phương,
***
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Trường Sa,
Dài Vạn Lý của một thời mở cõi,
Với Ba Bình, đảo mang tên sóng lặng,
Đã không còn lặng sóng bảy mươi năm,
Với Chữ Thập, đá không hề cứu rỗi
Giờ đây ghìm tên lửa với sân bay
***
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Hoàng Sa,
Những hòn đảo gầm lên trong hải chiến
Những hòn đảo mang tên nòi giống Việt
Mang truyền kỳ của hải đội Lý Sơn
Còn ai nhớ những anh hùng xung trận,
Tái hiện Bạch Đằng, Hàm Tử, Chương Dương
Chết với tàu, chết với biển quê hương
Nhưng không chết trong hồn thiêng Tổ Quốc
***
Chỉ vì mi,
Chiếc giàn khoan chết tiệt!
Còn ai nhớ biết bao điều đáng nhớ?!
Có ai quên?! Nỗi nhục lẽ nào quên!
Riêng với mi,
Chắc chẳng có ai quên,
Đồ chết tiệt!
Chiếc giàn khoan chết tiệt!!!
Vũ Đông Thám K7
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Trường Sa,
Để Gạc-Ma khéo lại thành cổ tích,
Còn ai nhớ những loạt đạn quân thù,
Chôn bên dưới là vòng tròn bất tử
Chôn bên dưới những linh hồn lạnh lẽo,
Sẽ theo đòi nợ máu lũ bắc phương,
***
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Trường Sa,
Dài Vạn Lý của một thời mở cõi,
Với Ba Bình, đảo mang tên sóng lặng,
Đã không còn lặng sóng bảy mươi năm,
Với Chữ Thập, đá không hề cứu rỗi
Giờ đây ghìm tên lửa với sân bay
***
Chỉ vì mi!
Ai còn nhớ chuyện Hoàng Sa,
Những hòn đảo gầm lên trong hải chiến
Những hòn đảo mang tên nòi giống Việt
Mang truyền kỳ của hải đội Lý Sơn
Còn ai nhớ những anh hùng xung trận,
Tái hiện Bạch Đằng, Hàm Tử, Chương Dương
Chết với tàu, chết với biển quê hương
Nhưng không chết trong hồn thiêng Tổ Quốc
***
Chỉ vì mi,
Chiếc giàn khoan chết tiệt!
Còn ai nhớ biết bao điều đáng nhớ?!
Có ai quên?! Nỗi nhục lẽ nào quên!
Riêng với mi,
Chắc chẳng có ai quên,
Đồ chết tiệt!
Chiếc giàn khoan chết tiệt!!!
Vũ Đông Thám K7
0 nhận xét:
Đăng nhận xét