Ta nợ Tổ tiên giang sơn gấm vóc
Bao đồng lúa xanh mơn mởn mượt mà
Những dòng sông quê chở che đùm bọc
Đồi núi chập chùng trùng điệp bao la.
Ta nợ đồng bào mồ hôi xương máu
Chung sức góp phần chống giặc Bắc phương
Bao lớp cha anh kiên cường chiến đấu
Vì mảnh đất này chấp nhận đau thương
Ta nợ mẹ cha cơm ăn áo mặc
Sớm chiều nhỏ nhẹ khuyên bảo dạy răn
Dù dưới mưa phùn hay trời nắng gắt
Tần tảo suốt đời chẳng ngại gian nan
Ta nợ thầy cô công ơn dạy dỗ
Cầm tay uốn nắn từng chữ i tờ
Tận tụy miệt mài bao mùa phượng nở
Đưa ta vào rừng tri thức văn thơ
Ta nợ với em bao lần lỗi hẹn
Những buổi tan trường ai đón đưa em
Nợ thuở ban đầu nụ cười bẽn lẽn
Xao xuyến lòng ta cảm giác êm đềm
Những món nợ đời ân tình cao trọng
Ta trót đa mang từ thuở lọt lòng
Thời gian âm thầm trôi qua nhanh chóng
Trọn cả kiếp này trả chắc chi xong?
Nguyễn Quyền K6
0 nhận xét:
Đăng nhận xét