Vừa mới dừng xe, anh chàng bán trái cây đã nở nụ cười của một người quen biết.
Bạn nhìn rồi hỏi thăm mình luôn: "Dạo này làm gì??"
Mình cũng hơi bất ngờ về câu hỏi thăm của bạn, theo lẽ lịch sự mình cũng trả lời nghề của mình cho bạn biết. Sau đó nhờ bạn làm cho mình một giỏ trái cây.
Bạn đang làm giỏ trái cây cho mình. |
Thế là mình đành im lặng vì thông tin có thể không chính xác. Hỏi thằng bạn xem trong kí ức của nó có hình ảnh gì thằng bạn này của mình không vì ngày xưa lớp 8 thì 2 thằng học kế lớp nhau. Bạn mình cũng ú ớ không nhớ gì luôn.
Hix hix
Làm xong giỏ trái cây bạn còn hỏi thêm thông tin về mình: "Còn ở bên Nguyễn Trọng Tuyển ko Minh"
Má ơi, bạn tui nhớ tên, nhớ nhà mình luôn. Thông tin này là đúng i boong xì đùng luôn.
Mình trả lời với bạn mà trong lòng cảm thấy hổ thẹn quá, bạn thì nhớ mình, nhớ những thông tin về mình mà mình thì lại chẳng nhớ gì về bạn. Thanh toán giỏ trái cây để đi viếng mà mình cứ suy nghĩ mãi về người bạn của mình nhưng trong vùng kí ức nào đó mình không hề nhớ gì???
Chẳng nhẽ mình tệ đến thế sao????
Thôi thì cũng xin lỗi bạn mình nhé
Bố susu
10-2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét