Đọc tiểu thuyết Người Hay Là Những Cơn Mơ Mạo Danh của Phan Trang Hy ( Phan Thanh Bình K5), anh Hòa Văn có bài " ĐÂU CHỈ LÀ CƠN MƠ ..."
Nếu muốn đọc đến đâu hiểu ngay đến đó thì xin không đọc tiểu thuyết Người hay là những cơn mơ mạo danh (NHLNCMMD) của nhà văn Phan Trang Hy (PTH) bởi 12 chương 180 trang đều giống nhau tất cả các nhân vật sống hay chết /có thật hay giả tưởng trong nhiều tình huống hư hư ảo ảo, thiệt giả lẫn lộn do vậy người đọc đọc theo kiểu nhát gừng sẽ dễ nản...
Không rõ PTH viết NHLNCMMD bao lâu chỉ biết sau 10 năm chỉnh lại NXB Hội Nhà văn mới in và phát hành điều này chứng tỏ chính tác giả cũng chịu khó đọc đi đọc lại hay nói văn vẽ là dành nhiều chăm chút cho đứa con mang nặng bao tâm tình...
Không rõ PTH viết NHLNCMMD bao lâu chỉ biết sau 10 năm chỉnh lại NXB Hội Nhà văn mới in và phát hành điều này chứng tỏ chính tác giả cũng chịu khó đọc đi đọc lại hay nói văn vẽ là dành nhiều chăm chút cho đứa con mang nặng bao tâm tình...
NHLNCMMD một mảng thực trạng của một lối sống... , một cách suy nghĩ, một điều không mới nhưng chưa cũ như lửa ủ trong than vùi tro... Bằng cái nhìn thấu đáo từ trong chỗ u u minh minh ấy PTH nhập vào từng nhân vật nói ra kể hết những góc khuất vốn xảy ra hằng ngày nhưng vì cái tôi ta thường cố ý cho qua... Cô Rớt nhân vật chính của tiểu thuyết có thân phận thật kỳ dị sinh ra đẹp đẽ lớn lên lại xấu như quỷ... Câu hỏi đặt ra tại sao vậy?.
Chỉ mới nhân vật Rớt thôi đã "rối rắm" huống chi còn những nhân vật khác cũng chẳng hơn, người thì mơ mơ như thi sĩ Thi, người thì hay "nghĩ lung ta lung tung" như Nguyễn Thị Ba mà hay gọi mụ,... Có nhân vật là tiên, là Thằng điên, lại có Hoàng hậu, Nữ hoàng... Đàn kiến xuất hiện trong nhiều chương là chủ ý của PTH?. Có thể như vậy vì dân gian hay quan niệm loài kiến là con khi ngủ mơ thấy đem lại điều thiếu may mắn với lại thấp bé nhỏ mọn như kiến!.
Chỉ mới nhân vật Rớt thôi đã "rối rắm" huống chi còn những nhân vật khác cũng chẳng hơn, người thì mơ mơ như thi sĩ Thi, người thì hay "nghĩ lung ta lung tung" như Nguyễn Thị Ba mà hay gọi mụ,... Có nhân vật là tiên, là Thằng điên, lại có Hoàng hậu, Nữ hoàng... Đàn kiến xuất hiện trong nhiều chương là chủ ý của PTH?. Có thể như vậy vì dân gian hay quan niệm loài kiến là con khi ngủ mơ thấy đem lại điều thiếu may mắn với lại thấp bé nhỏ mọn như kiến!.
"Nhân chi sơ tính bản thiện" phàm con người sinh ra cõi đời này vốn thiện vốn đẹp đẽ thế mà...
"Rớt đẹp thánh khiết, thanh thản" kết tiểu thuyết nói như thế tiếc là "gương mặt của thủơ mười lăm, mười sáu đang nằm trên sóng" nghĩa là đã chết!. Sau cái chết Rớt kể và PTH viết...
Cái được của NHLNCMMD là nhiều trong đó thân phận con người được phơi bày mà khi đọc không những thấy mà còn có thể chạm tới để không bi lụy không xấu hỗ ngược lại giúp người đọc tự vấn lương tâm để tránh được chừng nào hay phần nấy chứ bảo trong cái ao làng kia làm khác hơn đâu dễ...
"Rớt đẹp thánh khiết, thanh thản" kết tiểu thuyết nói như thế tiếc là "gương mặt của thủơ mười lăm, mười sáu đang nằm trên sóng" nghĩa là đã chết!. Sau cái chết Rớt kể và PTH viết...
Cái được của NHLNCMMD là nhiều trong đó thân phận con người được phơi bày mà khi đọc không những thấy mà còn có thể chạm tới để không bi lụy không xấu hỗ ngược lại giúp người đọc tự vấn lương tâm để tránh được chừng nào hay phần nấy chứ bảo trong cái ao làng kia làm khác hơn đâu dễ...
Chính nhân vật Rớt tự vấn: "Mày có phải là quỷkhông hãy Rớt? Hay mày là tiên hở Rớt? Có thể mày vừa là quỷ, vừa là tiên? / "Không, tôi muốn được làm người! Ai biến tôi thành tiên? Ai biến tôi thành quỷ! Sao tôi không được làm người? Các người ác lắm! Tôi chỉ muốn thành người!" (trích NHLCMMD).
Đâu chỉ là cơn mơ... Mạo danh?.
Phải không nhà giáo nhà văn Phan Trang Hy?.
Phải không nhà giáo nhà văn Phan Trang Hy?.
Hòa Văn
Tranh bìa Đinh Cường
0 nhận xét:
Đăng nhận xét