TRÁCH
Anh chấp nhận những gì mình đáng trách
Gác yêu thương hãy hờn dỗi đi em
Anh lưu lại dẫu kín ngàn trang sách
Để sau này suy ngẫm đến muôn đêm
Em hãy trách như chưa từng biết trách
Mặc con tim yêu nghẹn tiếng bên đời
Anh xem đó như là điều thử thách
Trong cõi tình ai sẽ sớm buông xuôi
Anh lắng nghe bao lời em hờn dỗi
Mà trong lòng lắng đọng nỗi niềm riêng
Tình yêu ta xin đừng đem đánh đổi…
Bởi lâu rồi nó đã hóa thiêng liêng
Em cứ trách những gì em muốn trách
Lời yêu thương cùng nước mắt quyện tình
Anh gói ghém trọn khối tình trong sạch
Mang theo về miền kỷ niệm lung linh.
Mai Mộng Tưởng K6
0 nhận xét:
Đăng nhận xét