Chùm thơ Nguyễn Văn Gia 30



NHƯ GIỌT SƯƠNG MAI

Đâu rồi trăng khuya
Bên giếng cũ
Lấy gì soi lại giấc mơ phai
Dấu chân thuở đó
Giờ rêu phủ
Lặng lẽ bên đường
Giọt sương mai .


TÔN NỮ

Em
Eo thon ngực nở
Ta
Khuyết mấy trăng tròn
Dẫu
Nhìn nhau bỡ ngỡ
Cũng
Chỉ là Sâm - Thương .


NHỚ QUÊ

Nhớ những mùa trăng
Nhớ con đường
Không ly hương lại nhớ quê hương
Tiếng chim vườn cũ 
Không về nữa
Chỉ vẳng bên tai
Tiếng loa phường .


LÁ TRÚC CHE NGANG

Em - Cháu ngoại họ Hoàng
Thôn Vỹ Dạ
Cũng mơ màng 
Lá trúc mặt che ngang
Đời vắng biệt rồi
Những Hàn Mặc Tử
Nên sợi buồn
Thả xuống bến sông trăng .


NHỚ BẠN PHƯƠNG XA

Quê người một bóng lẻ loi
Một vầng trăng lạnh
Buồn soi dấu giày
Lối xưa rêu phủ còn đây
Người xưa giờ đã
Chân mây cuối trời .*


Nguyễn Văn Gia

*(chữ N.D)
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét