Gió se se lạnh luồn quanh núi
Cây Dẻ hạt già rụng góc sân
Tiết trời man mác buồn thương cảm
Thương thày nhớ bạn với người thân
Ai về quê đó cho đi với
Gặp lại đồi sim thuở học trò
Gặp rừng hạt Dẻ rơi đầy gốc
Cùng nhau hái, lượm thảo thơm cho
Cho thày, cho bạn tình muôn thuở
Nghĩa trọng cao dày tựa núi non
Thiện- Đức trong ta luôn hiện hữu
Xanh chồi, biếc lộc đến cháu con .
Nhớ lắm quê hương Chí Linh ơi
Địa linh nhân kiệt suốt bao đời
Ra đi lòng những thầm mơ ươc
Một ngày trở lại quê hương tôi !
X-Thảo ĐN 30/7/2014
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét