NHẬN NỢ
Trốn cơn khát, núp bóng mát ven đường,
mới hay rằng mình mắc nợ quê hương;
nhận ra rằng còn món nợ yêu thương
cần phải trả cho con đường đã bước…
Ông cha trao trọn dặm dài đất nước
Hồn oai linh thành Tổ quốc thần thiêng
truyền cháu con biết khinh miệt xích xiềng,
xủng xoảng khua điên cuồng nghìn năm trước…
Lênh đênh trôi theo vận đời xuôi ngược
Hồn non sông thành hành lý vắt vai
bóng tiền nhân trải bóng mát đổ dài
Quê hương ơi! Còn nợ người nhiều quá!
Tiếng thầm thì trong hàng cây, kẽ lá…
phải chăng là tiếng vọng của cha ông:
“Cháu con ơi gắng gìn giữ non sông,
cả dân tộc nợ con đường phía trước..."
Vugia K7
0 nhận xét:
Đăng nhận xét