TRẢ LỜI VỚI BẠN TRẺ

Có bạn trẻ hỏi 4 câu hỏi sau: 

"Chào bác Hồ Hải,

Theo dõi nhiều bài của bác viết về kinh tế, chính trị,... Cháu muốn hỏi bác một vài vấn đề, bác Gia Cát Dự xem sao nhé:
1. Bao lâu nữa Việt Nam thay đổi thể chế chính tri?

2. Lực lượng nào có thể làm thay đổi (từ sự tan rã của Trung cộng? Từ thượng tầng? Từ các lực lượng dân chủ trong nước, ngoài nước? Từ phương Tây? Vv và vv?

3. Sau thay đổi thì nước Việt sẽ như thế nào? Phát triển mạnh mẽ? Hay rơi vào nội chiến? Hay xuất hiện một thể chế độc tài hơn? Cháu nghi nội chiến lắm vì nước Việt ta từ xưa tới nay không có giặc ngoại xâm thì kiểu gì cũng nội chiến! 

4. Câu cuối: Nếu có thay đổi thì bác sẽ làm gì?"

Không trả lời thì bảo là khó khăn quá, khinh người, nên tôi xin trả lời ngắn như sau:

1. Khi nào Trung Hoa thay đổi thì Việt Nam mớai thy đổi theo. Điều này đã được khẳng định tại Hội Nghị Thành Đô 1990. Và vì lịch sử nhân loại đã chứng mình rằng, giai cấp cầm quyền chưa, và không bao giờ chịu từ bỏ sự thống trị của nó. Nếu nước Việt có được 1 tầng lớp nhà cầm quyền có học thức, thì có thể sẽ đi theo con đường của Miến Điện đã và đang đi. Lúc ấy Việt Nam sẽ cất cánh. Tôi cho rằng phải 30 năm nữa là ít nhất! Lúc ấy chắc tôi đã phủi chân lên bàn thờ nhìn con gà nude. :)

2. Chỉ có tự người cộng sản - độc tài theo kiểu Lenin đã vạch ra từ 1917 - mới làm cho họ tan rã. Điều này lịch sử của các cuộc cách mạng nhung ở Liên Xô và Đông Âu đã chứng minh. Ngay cả ở Trung Cộng và Việt Cộng, họ cũng phải tự thay đổi để đáp ứng với tình hình, nhằm vẫn còn nắm quyền ăn chia. Không ai có thể lật đổ được cộng sản, ngoại trừ chính họ.

3. Điều này phụ thuộc vào 3 yếu tố:

+ Văn hóa của nước Việt: hiếu chiến và tắm máu khi cần có một cuộc cách mạng. Đó là lịch sử 2600 năm nước Việt đã minh chứng hùng hồn.

+ Chủ quan của nhà cầm quyền: quá ác độc thì sẽ có đổ máu. Điều này thì người cộng sản có thừa sự độc ác hơn cả hồi giáo cực đoan. Lịch sử đã minh chứng tất cả. Nhưng nếu Việt cộng mà sớm thức tỉnh để đi theo Miến Điện thì sẽ không có tắm máu, nhưng điều này khó xảy ra với cộng sản Á Châu mang văn hóa nông dân ở Á Châu. Nội chiến hay, chống ngoại xâm theo các nghĩa khác nhau, lịch sử Việt chỉ có chống Trung Hoa ngoại xâm, còn lại nội chiến vì Trung Hoa muốn chuyển chiến tranh ra ngoài biên giới của họ. Điểu này đã chứng minh cuộc nội chiến Nam Bắc từ 1954 đến 1975 vừa qua.

+ Sau cuộc cách mạng tắm máu ở các nước lạc hậu và không có tầng lớp trí thức như Việt Nam, thì chắc chắn Việt Nam sẽ rơi vào cảnh khốn cùng như các quốc gia như Iraq, Afghanistan, dĩ nhiên là Việt Nam hiện nay là một minh chứng hùng hồn cho điều này.

4. Một câu nói của Charles De Gaule mà tôi luôn tâm đắc: "Tất cả các chủ thuyết rồi sẽ qua đi, điều còn lại là dân tộc!". Triều đại chính trị nào rồi cũng sẽ qua đi, nhưng tổ quốc và dân tộc luôn trường tồn. Nên tôi luôn làm những gì tôi đã và đang làm, một trí thức cô độc cố gắng dựng xây tổ quốc và dân tộc Việt trong sáng hơn và hùng cường hơn. Quỹ Tây Du có lẽ là việc tôi phải làm cho tròn trách nhiệm một công dân với tổ quốc và dân tộc ở kiếp này. Làm khoa học và làm giáo dục là việc mà tôi làm đúng sở trường của mình nhất. Mọi sở đoản sẽ không đưa ta đến đích của chân, thiện, mỹ. Tôi không bao giờ tham gia chính trị như bài Kiếp Tằm mà tôi đã viết 5 năm về nước.

Xin cảm ơn những câu hỏi hay. Chúc các bạn trẻ hãy sáng suốt chọn cho mình con đường vinh quang nhất cho dân tộc, đừng bị chính khách làm mê muội, và trở thành con rối, như Chế Lan Viên đã từng viết về cụ Hồ trong bài thơ: "Người đi tìm hình của Nước":
"...Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp 
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con 
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp 
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn 

Trăm cơn mơ không chống nổi một đêm dày 
Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi 
Lòng ta thành con rối 
                         Cho cuộc đời giật dây..."

Asia Clinic, 18h06' ngày thứ Hai, 20/10/2014
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét