TRÁCH NHAU.
Ngày mai, tôi sẽ sang sông,
Tiễn em lấy chồng, đến đảo thật xa.
Tình tôi tuy rất đậm đà,
Nhưng tiền không đủ, xây nhà ra riêng.
Em thì hờn trách liên miên ,
Thôi đành, tôi phải tiễn em đi rồi.
Trách em, sao qúa vội vàng,
Tham tiền bỏ nghĩa, nhẹ tình nặng đô.
Ngày mai thời tiết hanh khô,
Em đi biền biệt khi mô trở về?
Tiễn em, thiên hạ cười chê,
Rằng em tham của mà chê tình nghèo.
Tình tiền hai chữ vần T,
Sao em vẫn cứ mãi mê theo tiền.
Tiễn em có một lời khuyên,
Tiền có giới hạn, tình thì vô biên.
Tiễn em với cả lòng thành,
Tình anh vẫn vậy, em đành đi sao?
....
Em đi để lại lời chào,
Trách anh không hiểu, máu đào em mang.
Vì rằng hai đứa cùng làng,
Làm thân con gái, tiếng mang suốt đời.
Em đi lòng dạ rối bời,
Em đi để lại tiếng đời cho em.
Mùa này sóng biển chắc êm,
Thôi anh ở lại, đừng thèm trách nhau.
Võ Văn Hóa K6
0 nhận xét:
Đăng nhận xét