Nỗi Buồn Hoa Phượng


“Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn,
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương…”
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu…”
Mấy triệu năm rồi còn nỗi nhớ
Buâng khuâng cảnh cũ với người xưa
Bông hoa năm cánh màu tươi đỏ
Nỗi nhớ in dày cà nắng mưa

Năm cánh quây tròn và phủ kín
Mân xôi cho tướng giặc chờ ăn
Năm người con ấy cùng xung trận
Vung kiếm giết thù cứu chúng dân

Giết giặc xong rồi ôm xác bố
Cả làng lo chuyện đắp và xây
Năm con trông vun xới năm cây
Một giống cây lá thêu bóng mát

Ngày giỗ hàng năm hoa đỏ nở
Sắc màu huyền ảo với lung linh
Năm con năm bộ đò tươi thắm
Nhớ thày hoa nở thật hữu tình

Hè đã qua đi sắc đỏ tàn
Hoa thành quả phượng giống thanh gươm
Năm người con trai cùng về đó
Để nối chiến trường với yêu thương
                                  VN
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét