TÌNH NGÂU

 
(Họa nguyên vần bài TÌNH THU của Ngô Thái)
 
Đen kịt bầu trời, giọt lệ buông
Hình như ngâu muộn để ai buồn
Chàng Ngưu đến chậm còn ngơ ngác
Ả Chức đợi hoài cứ vấn vương
Dưới bãi sen tàn còn tiếc lá
Trên đường phượng héo rụng tàn hương
Thế gian sao nỡ đem tình muộn
Ngăn bến sông hoài tại tám phương…!
                                        VN
 

Phụ chép: TÌNH THU
 
Chiều Thu tắt nắng đã sương buông
Chợt thấy bâng khuâng một nỗi buồn
Nhớ lúc bên nhau lòng xáo động
Thương khi vắng mặt dạ sầu vương
Em - bông Sen trắng vừa khoe nhụy
Anh - trái Thơm vàng mới ngát hương
Tưởng mối tình đầu duyên chớm định
Ai ngờ lỡ nhịp ở hai phương ! 

                                  Ngô Thái
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét