DÒNG SÔNG BỐC HƠI MÂY KHÓI
Có những vì sao đã tắt từ lâu
Nguồn ánh sáng còn chìm trong bóng tối
Có những dòng sông bốc hơi mây khói
Trơ đáy thời gian đất đá phơi buồn.
Có thể Huế xưa vang tiếng sông Hương
Còn đó trong ta câu hò mất tích
Cũng có thể khi nhắc về sông Dịch
Khách đa tình gát kiếm nhớ Kinh Kha .
Ngày đất trời một lúc nổi phong ba
Dòng sông đó không còn gì thơ mộng
Những cảm xúc bồi hồi trong tâm tưởng
Đã bọt bèo trên ngọn sóng thiên tai
Trắng xóa thời gian biển rộng sông dài
Sông có khúc và lòng người có lúc
Nhịp cầu gãy chơ vơ đôi bờ vực
Cỏ Bồ Hương năm tháng lạt phai hương.
Khi dòng sông đã mất hút nghìn trùng
Giọt nước vắt khô mùa lá khép
Nàng thơ ngủ trong mồ yên mả đẹp
Thi sĩ - hề! Hồn phách cũng siêu thăng
Nguyễn Hữu Thụy K3
0 nhận xét:
Đăng nhận xét