Ca dao thời đại cháu con họ Hồ


Xin được nói có sách mách có chứng như sau:

Dân ơi ta bảo dân này
Dân ra ngoài ruộng, Dân cày mình dân.
Cấy cày bổn phận con dân,
Quốc hội bận họp bán dần nước non. 

Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ?
Tổ cha mày còn khổ mãi nghe không
Ai bảo quyết chí chung lòng
Đi theo cộng sản vót chông diệt thù?
Bây giờ mới biết rằng ngu
Tỉnh ra thì cũng đã gù cả lưng 

Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí Hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.
Lăng kia là của giặc Hồ
Cho nên dân Việt cơ đồ nát tan


Trăm năm Kìêu vẫn là Kìều
Muốn đậu tốt nghiệp phải liều... copy


Lãnh đạo cũng thế còn gì
Học hành ôn luyện làm gì cực thân?
Thật thà nên chẳng có phần
U mê dốt nát nên thần, nên quan 

Từ trái, ông Trần Đông (giám đốc Văn Khố Thuyền Nhân), cựu luật sư Đoàn Thanh Liêm, ông Đỗ Bá Tân (chồng bà Thuỷ), phóng viên Ngọc Lan, và nhà văn Trần Khải Thanh Thủy

Đại biểu quốc gật Việt Nam

Có tiền nuôi chó, nuôi mèo
Đừng nuôi cán bộ nó trèo đầu dân
Ăn no nó lại làm càn
Vàng bạc, châu báu tranh phần chia nhau

Bộ đội buông súng thì tha
Công an thì phải chặt ba khúc liền
Chúng là công cụ kiếm tiền
Làm cho xã hội đảo điên, quay cuồng


Ngày xưa chống Mỹ chống Tây
Ngày nay chống gậy ăn mày áo cơm!
Ngày xưa mỹ thối, đảng thơm
Ngày nay cộng sản thối om cõi bờ



ăn mày áo cơm

Tuổi thơ cháu giỏi đánh hôi
Đánh cho Mỹ, "Ngụy", đầu rơi, máu trào
Lớn lên độc lập tràn vào
“Cháu ngoan” cả nước ào ào...ăn xin

Hỡi anh bộ đội, thương binh
Chắc anh đã thấy dân mình ra sao
Công lao xương máu năm nào
Bây giờ lãnh đạo mang trao cho Tàu

Nam Quan, Bản Giốc còn đâu
Hoàng Sa biển rộng cúi đầu cống dâng
Đời anh sống chết bao lần
Vì lòng yêu nước góp phần dựng xây

Bây giờ chính đảng một bầy
Cướp đêm rồi lại cướp ngày không tha
Trong tay còn khẩu AK
Mong anh diệt lũ gian tà lưu manh*...

Nhà ai giầu bằng nhà cán bộ?
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?
Dân tình thất bát đảo điên
Công an mặc sức vung tiền chơi ngông

Đảng cử là dân không cử, cứ bầu
Đảng vì dân là đảng cướp của dân
Đảng yêu dân là dân mất mạng
Đảng yêu nước, đảng bán nước cho Tàu.

Ngày xưa đại tướng anh hùng
Ngày nay đại tướng ngập ngừng phân vân
Cầm quân rồi lại cầm quần
Đẻ vô kế hoạch, anh Văn...mất nhờ

Anh Văn – tức Võ Nguyên Giáp


Việt Nam dân chủ cộng hòa
Đồ đạc bán trước, cửa nhả bán sau
Ăn cơm chỉ có mắm, rau
Chớ ăn thịt cá mà đau dạ dày

Việt Minh, Việt Cộng, Việt Kiều,
Trong ba Việt ấy, Đảng yêu Việt nào?
Việt Minh thì tuổi đã cao!
Việt Cộng ốm yếu, xanh xao gầy còm!
Việt Kiều thì vẫn còn son.
Đảng yêu, đảng quý như con trong nhà!
Chỉ cần một ít Đô La,
Việt Gian phản quốc hóa ra Việt Kiều!

Da em thơm như mùi cơm mậu dịch
Má em hồng như vỏ củ khoai lang
Mặt em trắng như sắn vừa lột vỏ
Tình em đượm như rau muống chấm tương

Tôi đây chiến đấu ở vùng tề
Trái bom của Mỹ nổ gần kề
Cắt phăng cái cần... tăng dân số
Xin đảng cho tôi được phép về

Học tư tưởng bác không học được
Theo gương người càng khó khăn hơn
Một con còn khó làm sao có
Cả triệu cháu con khắp cõi bờ?**

Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm nay vú nọ, hôm kia vú này

Làm ngày nắng,
Cố gắng ngày mưa,
Không chừa chủ nhật
Sự thật...nghĩa trang

Lời nói đâu phải đùa chơi
Lựa lời mà nói cho lòi tiền ra
Đời ông cho chí đời cha
Mỗi lời đảng nói dân ta...xuống mồ

Ngày xưa dân giúp đảng
Quân- dân như cá, nước
Nay phản bội ước mơ
Quân-dân thành cá, thớt

Mất đất là tại...Trung Hoa
Nghèo nàn là bởi mù lòa đảng ta
Con ơi nhớ lấy lời cha
Chớ nghe lời đảng mà ra...ăn mày

Ăn mày là ai, ăn mày là ta
Bị đảng cướp đất hóa ra ăn mày
Đeo còng số tám trên tay
Dân oan cả nước ngồi đầy nhà...pha

Ngày xưa đảng nói đảng hay
Nhờ đảng dân ngửa hai tay xin tiền
Nước ngoài trông thấy thật phiền
Phục hồi nhân phẩm nhận liền... đỡ cơm

Tiến về Sài Gòn quan chiếm nhà mặt tiền
Tiến về Sài Gòn quan chiếm nhà thật to
Nước lộn tùng phèo, trộm cướp được thì dùng
Tiến về Sài Gòn, giải phóng đời quan

Hoan hô công an đảng ta
Đánh giặc thì dốt, đánh ta rõ tài
Xe kia quay cổ chạy dài
Công an quăng lưới chụp hoài...không tha

Hình ảnh đẹp nhất từ khi thành lập ngành (19-8-1946)

36 năm đời dân có đảng cũng là 36 năm đời dân... đáng cỏ. Dân chúng đối mặt với chính quyền, và tìm mọi cách xả nỗi bất bình của họ bằng cách sáng tạo ra nhiều chuyện tiếu lâm chính trị, ca dao, hò vè. Trong cả nước không đâu có nhiều chuyện tiếu lâm, thơ ca bằng Hà Nội, Sài Gòn vì đó là thủ đô hành chính (Hà Nội) và trung tâm kinh tế (Sài Gòn), mọi chuyện tồi tệ xấu xa của cung đình tràn ngập các quán cóc vỉa hè hoặc quán cà phê mỗi ngày. Tưởng như vô hại mà hại vô kể. Vì nó sẽ thành dư luận mở rộng mãi ra, bao trùm mọi việc, mọi người, trở thành mặt bằng mới để đề ra các tiêu chuẩn sống cho một thời, một đời, vừa thấm đẫm tính cá nhân vừa thấm đẫm tính thời đại để ngấm ngầm trả thù, sả stress, để bù lại những giá trị bị đảng cộng sản vô cớ tước đoạt.

Thôi thì:

Thừa chữ làm chi chẳng viết chơi
Lang thang góp nhặt một đôi lời
Mua vui cũng được dăm ba tối
Để lại cho đời những phút giây...

Sacramento 13/12/2011
TKTT
*Phần 9 là tác giả sửa thơ của Nguyễn Quốc Việt Hùng, còn lại là của một số tác giả khuyết danh hoặc của chính tác giả. 

Thơ Tố Hữu ca ngợi Hồ Chí Minh: người không con mà có những triệu con

Công nhân, vợ ốm con còi
Lãnh đạo nhà gác, xe hơi bộn bề
Bao giờ cho hết trò hề?
Dân ta bớt khổ não nề, u mê

Nguyễn Đức Quang, con Nguyễn Đức Nhanh, ăn chơi sa đọa bằng mồ hôi và xương máu người dân

Cá tươi xem lấy đôi mang
Người khôn xem lấy đôi hàng tóc mai
Đảng ta một lũ độc tài
Ghế cao ngồi tót đuổi hoài không đi


Phường bán nước hại dân

Cánh hồng bay bổng trời thu
Thương con chim gáy cúc cu trong lồng
Dân ta một cổ bao tròng
Đảng còn đem nhốt vào lồng...Trung Hoa
...đảng còn đem nhốt vào lồng... Trung hoa

Mấy đời bánh đúc có xương
Suốt đời cộng sản chẳng thương dân mình
Đất ngon nhà tốt chộp rình
Để cho khắp nước dân tình kêu la
...Suốt đời cộng sản chẳng thương dân mình...

Cau già dao bén thì ngon
Người già trang điểm phấn son cũng già
Đảng kia một đảng gian tà
Mưu ranh quỷ quyệt vẫn là Cộng nô

...điểm trang cho lắm... cũng là cộng nô...

Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù!
Lù khù đi kinh tế (mới)!

Lao động là vinh quang... tất cả còn lại chỉ có chết!

Con cóc nằm góc bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
Đảng ta nói dối cả đời
Đỉnh cao trí tuệ rạng ngời thế gian!?
Để dân chết đói thả giàn
Vợ chồng con cái bầu đoàn tha hương


Đảng cả đời nói dối... dân chết đói khổ ải...
kéo nhau tha hương..

Việt Nam hạng nhứt ai ơi
Nhứt cư - như cứt bạn thời biết chưa?
Ăn cướp, ăn cắp, dối lừa
Quan to, chức lớn, mứa thừa, loạn luân...
Chỉ thương cái gọi là dân
Quanh năm suốt tháng làm thân phận rùa

...thương cái gọi là dân... làm thân phận rùa..

Công cha như rác như phân
Nghĩa mẹ như nước trong quần chảy ra
Giơ tay tố cáo mẹ, cha:
“Mày là địa chủ... tao xa lìa mày”

...Giơ tay tố cáo mẹ cha... là địa chủ!

Đau khổ chi bằng mất Tự do
Nói lời chân thật đảng không cho
Bởi đảng quyết tâm chôn chân lý
Cho nên cả nước tối mò mò
Đảng quyết tâm chôn chân lý... nên cả nước tối mò...

Đảng giàu nhân dân khó
Đảng có nhân dân không
Trí thức lẫn công nông
Đều bị đảng bóc lột

...tất cả đều bị đảng bốc lột...

Trình độ có hạn
Khốn nạn có thừa
Đảng càng ngồi lâu
Dân càng lâm nạn

...vì công an cộng sản không cần biết đến dân... chỉ biết có đảng...

Như nước... dại Việt Nam từ trước
Vốn tôn sùng chúng nó qúa lâu
Bây giờ chúng lại theo Tàu
Buôn dân, bán nước, theo hầu Trung Hoa

...bây giờ chúng theo hầu Trung Hoa...

Sè sè tiếng nước bên đàng
Rầu rầu ngọn cỏ, nửa vàng nửa xanh
Ai về nhắn chú, nhắn anh
Làm ngay toilet xóa nhanh cảnh này


Đã lâu không làm bài thơ nào
Nay lại thử làm xem ra sao
Lục khắp giấy tờ vẫn chửa thấy
Bỗng nghe thằng Thắng đái bên ao*

Ngẫm xem sự thế nực cười

Chó nhảy bàn độc, khỉ ngồi đầu dân
Mong sao trời đất xoay vần
Công, Nông, Trí thức bần hàn vùng lên
Đạp cộng sản xuống đất đen
Đuổi quân Tàu khựa chạy liền không tha

mong có ngày dân đạp cộng sản... đuổi Tàu khựa...

Cây cao bóng mát không ngồi
Chui vào hang tối trách trời tối đen
Nhân tình thế thái đảo điên
Bà con cả nước vùng lên phen này

...cả nước vùng lên phen này.

Cóc chết bao thuở nhái sầu

Ểnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
Đảng chết dân cả nước cười
Cút đi cùng với lũ người Trung Hoa
BaBui: ...Vận nước đã đến rồi!

Tôi muốn đúc thơ tôi thành đạn
Bắn vào tim những kẻ làm càn!
Vung liềm búa xuống đầu dân
Hỡi ôi Tổ Quốc nghèo nàn tối tăm

Cẩu tặc nằm vùng

những kẻ làm càn...

Cậu kia vác sách đi đâu
Chớ nghe cộng sản sang Tàu, sang Nga
Hãy nhìn gương của mẹ cha
Theo đảng phục vụ hóa ra... cơ hàn
Bây giờ phải biết lo thân
Tỵ nạn giáo dục còn băn khoăn gì?

...nhìn gương... theo đảng hóa ra cơ hàn...

Cộng sản nay đã ốm o
Bà con cả nước reo hò, hát ca
Quan to bỏ đất, vứt nhà
Mò sang Trung Cộng để mà...an cư

Quan to mò sang Trung cộng... để mà an cư.

Đảng là gì bà con ơi?
Là quân bán nước cùng ngồi trung ương
Chúng là một lũ quỷ vương
Moi gan, hút máu, đục xương dân lành...
...quân bán nước cùng ngồi trung ương...
Danh nhân nước ngoài nhận định: “Muốn hiểu bản chất một chế độ chỉ cần xem xét tinh thần của người dân sống trong chế độ ấy”. Gần 82 năm cộng sản cầm quyền thì bức tranh xã hội chủ nghĩa và tâm trạng người dân trong lòng đảng bác thể hiện rõ nét như thế này đây. “Giang sơn chan chứa đôi hàng lệ”, bài viết nhỏ này của tác giả chỉ là một giọt nước mắt trong cả bể khổ mênh mông của 87 triệu người dân ba miền Trung, Nam, Bắc. Rất mong được bạn đọc, bạn viết bổ xung, chỉ giáo thêm.

Sacramento 1-1-2012
Khai bút đầu xuân
Trần Khải Thanh Thủy



Việt nam có một ông già
Râu dài, tóc bạc tên là Chí Minh
Ông hay uống rượu một mình
Khi buồn lại rủ Trường Chinh uống cùng
Say sưa ông nói lung tung:
Việt Nam mình sẽ sánh cùng năm châu
Này ông, chuyện ấy còn lâu!!!
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét