CHẠY ĐỤNG MÙA XUÂN
dìu nhau chậm quá cùng nhau chạy
ngả đường vừa tới bật đèn xanh
mưa nơi trũng thấp nắng đầu dốc
vừa ướt vừa khô áo em- anh
con đường bao tử thênh thang quá
ngang qua đồng lúa rẫy nương khoai
bước dài chưa hết miền du thực
để cả hồn thơ rớt ra ngoài
chân chạy tay cùng nhau vắt mãi
tình cuộn tròn như những trái chanh
gom hết bốn mùa hơi thở lại
thả bao lần chưa sạch bụi mưu sanh.
ngồi đây nghỉ mệt cho nhau xem
bàn chân nứt nẻ nở hoa xuân
mồ hôi lấp lánh rơi nhẹ xuống
tưới một nụ khô dưới gót chân
mùa xuân tư tiện chui vô sớm
kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
em đưa từng móng chân sơn lại
xuân nửa trong này e ấp theo.
Phan Thanh Cương K8
0 nhận xét:
Đăng nhận xét