T Ự H Ọ A
Và cứ thế
Đôi lần tôi chết ngộp
Sông thì trôi
Tôi cố lội ngược dòng
Không là thông
Sao nghìn năm cô độc
Và đôi khi
Phải phủ định chính mình .
B À I D Ỗ D À N H C O N CÁ I
Bỏ tâm đuổi theo cảnh*
Cảnh mất tâm sao còn
Chim trời đã vỗ cánh
Nước làm sao giữ hình*
Trong vô cùng tuyệt vọng
Mầm hy vọng hồi sinh
Hôm nay là bão tố
Mai êm ả bình minh
Hễ mùa thu vàng lá
Lộc mùa xuân đầy cành
Biết nâng niu hoa cỏ
Hiên đời mình tươi xanh
Mạnh và mềm như nước
Vẫn xuống thấp ẩn thân
Cái nơi vững bền nhất
Cái nơi vững bền nhất
Là tấm lòng thường dân
Đường đời vốn gập ghềnh
Chớ có vội hoang mang
Và khi nào vấp ngã
Hãy mạnh mẽ đứng lên !
Nguyễn Văn Gia
-----------------------------
*Ý trong kinh Phật
*Ý trong kinh Phật
*Ý trong "Ảnh trầm hàn thủy"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét