CÔ ĐƠN

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn một tâm hồn
Tưởng rằng người thương thương nhớ nhớ
Nhớ thương thương nhớ nào đâu thấy
Chỉ thấy đơn côi một bóng hình
Bồng bềnh...ơi nhành hoa héo hắt
Giữa đời giông tố cuồn cuộn dâng

Phải chăng số phận đã an bài
Cảnh xưa người cũ đâu còn nữa

Mà cứ mong manh tấm hình hài
Khi mờ khi tỏ khi tan biến
Để lòng trống trải những đơn côi

Cộng hòa -13/8/2014
TÔ QUANG
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét