Đông Yên
(Lương Thanh Liêm)
Đừng đưa con đến nước thiên đàng
Bởi trên ấy có quá nhiều người tốt
Nói một lời cũng phải tính thiệt hơn
Chúa Giêsu đóng mình trên thánh giá
Đức Mâu ni đắc đạo kiết già
Một mình con lang thang cô độc
Chẳng là thần cũng không thể là ma
Cả một đời làm ăn khó nhọc
Đâu đủ tiền đúc tượng xây chùa
Cũng đâu biết phóng sinh cầu phúc
Chuyện thánh thần chẳng biết bán mua
Khi ra đi, ta lại về với đất
Còn sá chi địa ngục - thiên đàng
Có cạo đầu cũng không thành bồ tát
Mắc mớ gì phải sống giả nhân
Lạy Thượng đế cho con về địa ngục
Để con còn được gặp bạn bè
Những thằng chẳng ăn chay niệm Phật
Hiến một đời cho những si mê
Mỗi tháng “chén” đôi lần thịt chó
Cứ say rồi lại muốn đi hoang
Lại muốn ngủ đầu đường xó chợ
Thì thiết chi đến được Niết Bàn?
Dẫu trên kia hoa thơm cỏ lạ
Được ban cho sự sống đời đời
Để suốt ngày theo hầu Trời Phật
Thì chắc gì đã được thảnh thơi
Chính nơi đây trần gian cõi thực
(Chúa cũng sinh ra tự chốn này!)
Tôi đã sống những ngày hạnh phúc
Và những ngày khổ nhục đắng cay
0 nhận xét:
Đăng nhận xét