Hay là một áng mây hồng
Xa xăm con sóng giữa lòng đại dương Chiều nay lên mạng, tình cờ vào trang blog của Châu Thanh Thủy, một cô giáo dạy văn THPT ở Quảng Ngãi, tôi đọc thấy nhan đề bài thơ: AI MUA...TÔI KHÔNG...? thì ngỡ ngàng và tò mò lắm.
Ngỡ ngàng vì nó quá lạ. Bởi người ta có thể rao bán nhiều thứ nhưng chưa thấy ai rao bán "TÔI" bao giờ. Tò mò vì người rao bán TÔI lại là một cô giáo. Tôi chưa đọc bài thơ ngay mà cứ dừng lại ở nhan đề rồi suy ngẫm miên man. Không biết nàng bán như thế nào đây? Chắc chắn là không bán để lấy tiền rồi. Vậy thì bán để đổi lấy gì chứ? Tình yêu chăng? Sự chia sẻ chăng? Nhưng tình yêu hay sự chia sẻ ấy sẽ như thế nào nhỉ? Chịu! Nghĩ mãi chẳng ra. Tôi liền đọc thơ.
Chao ôi,tôi đã đọc đi đọc lại bài thơ mấy lần và càng đọc càng khoái hơn vì cái giá bán "TÔI" của nhà thơ thật rẻ mà cũng thật đắt đến vô cùng! Tôi liền ngỏ ý xin tác giả để mang bài thơ về trang mình. Định bụng sẽ viết một bài bình ra trò. Nhưng khi đặt bút viết, tôi bỗng thấy cái văn phong thẳng băng và quá ư rõ ràng mạch lạc cùng với cái cách thức hay đem sợi tóc chẻ làm tư của " cái thằng tôi" không khéo sẽ làm hỏng mất vẻ đẹp vốn rất mong manh, lãng đãng của thơ nói chung và của thi phẩm này nói riêng. Nên tôi quyết định không bình nữa mà cứ trưng nó ra đây để mời các bạn thưởng thức và có cảm nhận của riêng mình.
Ngỡ ngàng vì nó quá lạ. Bởi người ta có thể rao bán nhiều thứ nhưng chưa thấy ai rao bán "TÔI" bao giờ. Tò mò vì người rao bán TÔI lại là một cô giáo. Tôi chưa đọc bài thơ ngay mà cứ dừng lại ở nhan đề rồi suy ngẫm miên man. Không biết nàng bán như thế nào đây? Chắc chắn là không bán để lấy tiền rồi. Vậy thì bán để đổi lấy gì chứ? Tình yêu chăng? Sự chia sẻ chăng? Nhưng tình yêu hay sự chia sẻ ấy sẽ như thế nào nhỉ? Chịu! Nghĩ mãi chẳng ra. Tôi liền đọc thơ.
Chao ôi,tôi đã đọc đi đọc lại bài thơ mấy lần và càng đọc càng khoái hơn vì cái giá bán "TÔI" của nhà thơ thật rẻ mà cũng thật đắt đến vô cùng! Tôi liền ngỏ ý xin tác giả để mang bài thơ về trang mình. Định bụng sẽ viết một bài bình ra trò. Nhưng khi đặt bút viết, tôi bỗng thấy cái văn phong thẳng băng và quá ư rõ ràng mạch lạc cùng với cái cách thức hay đem sợi tóc chẻ làm tư của " cái thằng tôi" không khéo sẽ làm hỏng mất vẻ đẹp vốn rất mong manh, lãng đãng của thơ nói chung và của thi phẩm này nói riêng. Nên tôi quyết định không bình nữa mà cứ trưng nó ra đây để mời các bạn thưởng thức và có cảm nhận của riêng mình.
Song Thu
AI MUA...TÔI KHÔNG?
Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,
Hay là một áng mây hồng
Xa xăm con sóng giữa lòng đại dương
Hay là bụi cỏ ven đường
Lơ thơ hoa dại chẳng hương sắc gì !
Ai người mua lấy tôi đi
Mua không ngã giá, có chi bận lòng ?
Cho tôi một khúc sông Hồng
Tuổi thơ quê Mẹ, phiêu bồng thời gian
Cho tôi Thiên Ấn, Trà Giang
Miền Trung cái nắng chói chang da người.
Mua tôi chỉ một nụ cười
Chìm trong sớm tối lẽ đời nhạt phôi.
Mua tôi còn lại phần đời,
Bao nhiêu vay - trả, cùng người thứ tha.
Mua Tôi để lại là Ta
Nếu không chung mộng, cũng hoa ngày tàn !*
15 - 5 - 2014
Châu Thanh Thủy
* : Ban đầu, tôi viết là : "Nếu chung mộng sẽ kết hoa ngày tàn". Nhưng nghĩ ngợi một tí, tôi sửa lại như thế. Tuy có vẻ bi quan hơn nhưng đúng với con người tôi hơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét