Bài đọc liên quan:
Lâu nay, dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, các thế hệ đi qua chỉ nhìn thấy 6 cặp phạm trù mà Engels đã góp nhặt từ Hegel, Kant, Nietzsche, Tất Đạt Đa, v.v... làm thành cái gọi là duy vật biện chứng. Thực ra, không có sự vật hiện tượng nào thuần vật - duy vật - và thuần tâm - duy tâm. Vì trong vật có tâm, và trong tâm có vật. Không có vật được tâm ghi nhận và làm nên khái niệm cho vật thì vật không phải là vật. Có tâm, mà không có vật thì tâm không thể định hình vật để mà gán cho vật một khái niệm để vật hiện hữu. Cho nên, Tất Đạt Đa đã đưa ra khái niệm sắc sắc không không là ở chỗ này.
Như vậy, trong cuộc sống quanh ta, không chỉ có 6 cặp phạm trù duy vật biện chứng mà còn vô số những cặp phạm trù khác, mà ta phải tự khai phá và sử dụng nó. Làm sao để một con người có thể khai phá những cặp phạm trù ngoài sách vở? Vấn đề ở đây là làm sao để có các thế hệ Việt có tư duy độc lập, có tư duy sáng tạo, và chung nhất của triết học để tự nhận biết sự vật hiện tượng khoa học, và khách quan, không phải đơn giản.
Nếu nhìn dưới tư duy triết học thì Phá và Xây là một cặp phạm trù. Vì để hội đủ là một cặp phạm trù thì trong cái khái niệm A phải có tồn tại cái khái niệm B, mặc dù A và B đôi khi nhìn bề ngoài là đối lập, và ngược lại trong B có A hiện diện. Nhưng về bản chất là hỗ trợ cho nhau và thúc đẩy nhau trong quá trình phát triển của chúng. Phá và Xây cũng là 2 khái niệm mà, trong Phá có Xây và trong Xây có Phá. Cặp phạm trù Phá và Xây cũng giống như cặp phạm trù Nhân Quả của Tất Đạt Đa tìm ra cho nhân loại hơn 2.500 năm trước là vậy.
Phá là để Xây cái mới tốt đẹp hơn cái cũ, gọi là làm cách mạng. Nó chứng tỏ, trong Phá có Xây. Xây một cái mới tốt đẹp hơn cho tương lai, cũng là tạo tiền đề để phá cái cũ xấu hơn, chưa ổn định, và không thể trường tồn.
Nước Việt ngày nay có lắm bi kịch, những bi kịch chỉ dẫn đến cho một dân tộc vong nô:
Bi kịch lớn nhất là học theo tư tưởng cướp, giết hiếp, nên dân không muốn lao động mà chỉ muốn nhanh làm giàu.
Bi kịch thứ hai là nền tảng gia đình bị tan vỡ. Mất sạch niềm tin vào sự tử tế. Chúng vô cảm và ích kỉ như súc vật - lời của bạn Nguyễn Hồng Hưng.
Bi kịch thứ ba là dân Việt rất dễ bị định hướng theo cái xấu, nhưng rất khó đi theo cái tốt.
Bi kịch thứ tư là không đoàn kết chỉ biết soi mói và chia rẻ.
Bi kịch thứ năm là hèn nhát, nhưng chém gió rất lung. Lên mạng ảo thì đặt lắm nickname rổn rảng, nhưng ngay cả cái tên của mình thì biến mất giữa trời quang mây tạnh.
Bi kịch thứ sáu là chém gió rất dữ, nhưng chả làm được cái gì ra hồn. Hay nói cách khác là lắm thầy nhiều ma.
Bi kịch cuối cùng là, đa phần người Việt đã thoát khỏi đất nước Việt Nam, nhưng chưa thoát được tư duy của họ đã bị đầu độc ở trong nước.
Tất cả những bi kịch trên là một hành trình đập phá qua thời gian khoảng 70 năm qua. Từ cái đập phá chế độ thực dân Pháp áp đặt trên nước Việt, đến đập phá rường cột văn hóa Việt để hình thành một xã hội nhiều bi kịch như hiện nay, mặc dù, những người chủ xướng ban đầu là đập phá cái cũ để xây dựng một cái mới đàng hoàng hơn và to đẹp hơn.
Nhưng giữa 2 khái niệm của cặp phạm trù Phá và Xây, thì ai, kẻ nào Phá cũng dễ dàng, song không phải ai cũng có đủ khả năng để Xây. Đây là cũng là một bi kịch lớn nhất của thời đại mà ta đang hiện sống.
Như vậy, để Xây lại ngôi nhà Việt Nam thì trí thức Việt phải làm gì, ngoài việc chém gió, chửi bới, và đòi lật đổ cái chính quyền đang thói nát hiện nay, nhưng trí thức Việt chưa chuẩn bị để đủ tầm, đủ khả năng để Xây dựng lại giang sơn?
Thử hỏi, ngoài cái lực lượng của đảng cầm quyền đang thói nát từng ngày, từng giờ, và đang phá nát giềng mối quốc gia chủng tộc kia, thì người Việt trong nước, và ngoài nước đang muốn nó sụp đổ có đủ khả năng và lực lượng để thay thế nó, mà Xây lại quốc gia, dân tộc tốt đẹp hơn nó hay không?
Theo tôi là chưa có. Vì người Việt đã bị phân hóa sau khi đảng cầm quyền độc tôn ra đời. Vậy thì việc Xây hay Phá chỉ có đảng cầm quyền nắm trọn quyền hành trong tay từ chính trị, kinh tế, quân sự, an ninh, văn hóa, giáo dục, truyền thông đến cả tư duy của người Việt trong và ngoài nước, thì chỉ có đảng cầm quyền quyết định được.
Thử hỏi tại sao đảng cầm quyền chỉ giỏi Phá mà không giỏi Xây? Trả lời câu hỏi này chúng ta sẽ hiểu đảng cầm quyền vì cái gì, do cái gì, và đại diện cho ai?
Theo tôi là chưa có. Vì người Việt đã bị phân hóa sau khi đảng cầm quyền độc tôn ra đời. Vậy thì việc Xây hay Phá chỉ có đảng cầm quyền nắm trọn quyền hành trong tay từ chính trị, kinh tế, quân sự, an ninh, văn hóa, giáo dục, truyền thông đến cả tư duy của người Việt trong và ngoài nước, thì chỉ có đảng cầm quyền quyết định được.
Thử hỏi tại sao đảng cầm quyền chỉ giỏi Phá mà không giỏi Xây? Trả lời câu hỏi này chúng ta sẽ hiểu đảng cầm quyền vì cái gì, do cái gì, và đại diện cho ai?
Như vậy, làm cách nào để Xây một nền tảng xã hội Việt trong tương lai, để Phá cái xấu mà đảng cầm quyền đã tạo ra trong gần 70 năm qua? Thời gian là bao lâu mới Xây xong việc này? Những dự án như thế nào để làm được việc này cụ thể, hiệu quả cho nước Việt, thì mỗi người được gọi là "trí thức" của Việt Nam hãy suy nghĩ, làm từng chút một, đoàn kết lại, bao dung và vị tha chứ không nên chém gió, không nên chia rẻ, không nên tự sướng cho rằng mình là cái rốn của xã hội, và vũ trụ để rồi đất nước cứ mãi ngày càng đi xuống như 70 năm qua đời ta có "đảng".
Asia Clinic, 11h26' Chúa nhựt, 01/6/2014
0 nhận xét:
Đăng nhận xét