Chiều trước biển đón đêm về nhức nhối
Niềm vui nào bỗng hóa nỗi ưu tư
Đăm đắm ngỡ mình về lại ngày xưa
Nghe cồn cào tiếng vỗ về nơi sóng
Chiều trước biển chìm trong sâu lắng
Không đợi chờ chẳng sợ cô đơn
Tự ru lòng ta tạm biệt hoàng hôn
Trả hồn thơ về bóng đêm mộng mị
Chiều trước biển lòng không bi lụy
Giọt lệ vô hình sóng đã cuốn trôi
Chờ trăng huyền ảo mộng xa xôi
Rọi mong manh ngôi sao nào chợt thức…
5/2014
Hồ Minh Quang
0 nhận xét:
Đăng nhận xét