Cái ngủ mầy ngủ cho ngoan
Mẹ còn đi chợ đò ngang sông chiều
Cánh cò quạt tóc liêu xiêu
Con cua, cái cáy bước liều vào thơ
Mẹ đi từ sáng tinh mơ
Gánh tiền khiên đổ xuống bờ sông sâu
Cái ngủ… mầy ngủ cho lâu
Để chị gánh nước rửa câu lụy phiền.
Bóng cau ngã xuống trần duyên
Ngủ đi trăng lặn qua miền cỏ xa
Cái đũa… là đũa thật thà
Gắp đôi sợi tóc buộc qua tình người
À ơi… cái ngủ thật tươi
Đêm đông văng vẳng nụ cười tháng giêng
Ngủ đi cái ngủ thật hiền
Câu thơ lặn lội bên triền áo cơm
Mái nhà thiếu một cọng rơm
Để trưa nắng lọt miếng cơm khô rồi
Cơm khô cho kiến… à ơi
Ngủ đi thật chín cho đời tỉnh ra
Huỳnh Văn Mười K7
0 nhận xét:
Đăng nhận xét