Ta ở đâu vào cuộc tử sinh?
Trăm năm cát bụi gọi tên mình
Vói tay rụng rớt nhành hư ảo
Mãi miết chân trần vũng điêu linh
Như thể quỳnh hoa đêm ngát hương
Sớm mai thức dậy đã vô thường
Ơ hay sinh kiếp phù dung nhỉ!
Mới nắng mai giờ tỏa khói sương
Thác ngược ghềnh xuôi lạ gì đâu
Tơ nhện phù sinh bụi kín đầu
Nép mình tâm bão tìm phẳng lặng
Mượn đáy sông hồ chôn bể dâu
Khép lại nghìn năm sóng não phiền
Mở lòng xe chặt mối tâm duyên
Đã hay hương sắc bồ đề dậy
Ta gác đời say một giấc thiền
Huỳnh Văn Mười K7
(Hình Bảo Mai)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét